Môtô thuốc phiện cho những ẩn ức của con đực
Khi còn trẻ tự do, cơn thèm khát cưỡi mô tô của bọn trai chẳng phải là tốc độ đâu, chỉ là cuộc đua khoe vẻ quyến rũ của con đực đang tìm bạn tình mà thôi. Còn khi đã vào “chuồng”, có vợ con thì ham muốn chơi mô tô của bọn đàn ông lại còn bùng nổ hơn nữa. Vì giờ đây chỉ mô tô mới giúp anh em thênh thang hít thở không khí của tự do. Tình yêu với mô tô với đàn ông là cơn mê đắm mãi mãi…
Đi tìm sự tự do… Tất nhiên thẳng thắn mà thừa nhận rằng không phải tất cả đàn ông đều thích môtô, từ phân khối lớn đến xe ga xe bé, dĩ nhiên. Điều khiển đến phát sướng cỗ máy sắt thép chỉ có hai bánh xe đòi hỏi phải có sức khỏe, phải ổn định tinh thần, phải có kỹ năng và 1 chút dũng cảm, kể cả với những gã tầm vóc thấp bé hoặc thậm chí không chống được hai chân một cách vững vàng xuống đất. Thế nhưng, những gã đã ngồi trên yên để cầm lái môtô, hẳn ít nhiều đều mang trong mình máu ưa mạo hiểm. Môtô là sức mạnh, tốc độ, bản lĩnh và tính sở hữu chứ không phải là thứ để khoe như váy áo.
Với người yêu môtô, đề tài môtô và đàn ông luôn thu hút sự quan tâm của mọi người về sự thống nhất của cặp “phạm trù” này, chứ không phải là với Gái đẹp! Một cô gái xuất hiện trong mối quan hệ xe với Biker, thường chỉ là lý do mang tính “định lượng” như chắc chắn sẽ có một cô gái xinh đẹp ngồi sau Biker (nói chung thì điều ấy có vẻ đúng). Vì thế môtô được coi là một phần quan trọng trong cuộc sống của rất nhiều đàn ông. Mẫu số chung ấy không hề thay đổi theo thời gian, cũng như sự phát triển của ngành công nghiệp chế tạo môtô.
Không, vạn lần không... mô tô không thể giao cho chị em, họ sẽ đùa nghịch với nó như một thú cưng mà thôi!
Khi đàn ông lập gia đình, ước mơ sở hữu một chiếc môtô có thể tạm thời lắng xuống vì áp lực cơm áo gạo tiền và những ý kiến “không nghe không xong” của bà chủ gia đình, nhưng ước mơ ấy không biến mất. Thậm chí có khi họ vì thèm quá mà vẫn phải chơi một chiếc mô tô rất.. không giống ai.
Cách đây vài năm, tạp chí Forbes mở cuộc thảo luận bàn tròn liên quan đến môtô, thu hút hàng ngàn ý kiến tham gia. Chủ đề của cuộc thảo luận là tại sao rất nhiều đàn ông cứ vừa ly dị vợ là lập tức mua ngay một chiếc môtô. Trong các phản hồi, có một ý kiến rất đáng chú ý rằng đàn ông chỉ thực sự ý thức được việc bị hạn chế ý muốn cá nhân khi họ lập gia đình. Thế nên theo lẽ thường của kẻ “tù nhân”, cứ có cơ hội thoát thân, đàn ông có xu hướng tìm đến thứ gì đó biểu đạt cho sự tự do và đó chính là chiếc môtô.
Chẳng có thứ gì trên đời này là miễn phí, kể cả tự do. Khi đàn ông ngồi trên môtô, nổ máy, bóp côn, gẩy cần số, khẽ nhả côn và từ từ tăng ga, tự do vẫn còn chưa đến. Thậm chí thời điểm ấy còn được gọi dưới cụm từ “bị cầm tù trên con ngựa sắt”. Tùy vào cơ duyên mà quá trình tìm hiểu làm quen giữa hai thực thể con người - môtô sẽ dài hay ngắn và chỉ tới khi cái rùng mình nhè nhẹ của môtô truyền tới, chạy dọc cơ thể Biker như một luồng điện để từ đó những cú rà phanh hay siết ga trở nên “chuẩn từng centimet” với các lồi lõm của mặt đường thì sự tự do kể như bắt đầu. Biker không còn là người điều khiển xe mà khi ấy cả người và xe đã hòa làm một, xé gió lao đi trong không gian và vẽ lên những quỹ đạo của riêng mình trong suốt đời người.
Tự do trên chiếc môtô mang lại chất men say cho đàn ông, những người được tạo hóa giao trọng trách là phái mạnh. Có nhiều cấp độ của khái niệm tự do. James Dean, ngôi sao điện ảnh tài hoa bạc mệnh và đam mê tốc độ từng có câu nói bất hủ: “Hãy sống như thể ta sẽ chết ngày mai”. Nổi tiếng với hình ảnh cưỡi môtô cùng điếu thuốc ngậm lệch trên môi, dù James Dean từ giã cõi đời trên một chiếc xe đua thì đó cũng là một chiếc Porsche mui trần. Với các tín đồ của môtô và tốc độ, nắng gió hay mưa sa là những thành tố của thứ tự do mà họ tìm kiếm.
Như tên một ca khúc của ban nhạc nổi tiếng The Beatles, Free as a bird - Tự do tựa chim trời, người ta khó mà thấu cảm khái niệm tự do khi ngồi trong một cái hộp. Ở một góc nhìn sâu sắc hơn, tự do còn mang ý nghĩa vượt qua nỗi sợ. Có một câu châm ngôn được giới Biker biết đến rộng rãi: “Khi bạn còn cảm thấy sợ hãi, hãy sang số”. Điều tưởng như nghịch lý như thế lại không quá khó hiểu khi người ta ngồi trên chiếc môtô. Tìm an toàn trong hiểm cảnh há chẳng phải là phương thức đến với tự do theo cách lãng mạn nhất dành cho những gã thích phiêu lưu mạo hiểm trên lưng ngựa sắt hay sao.
Chạy môtô tức là tôi tồn tại… Nếu chịu khó bỏ thời gian ngồi trò chuyện với một Biker, rất dễ nhận ra dù nói trên trời dưới biển đến đâu, rốt cuộc câu chuyện sẽ lại quay về chủ đề môtô. Môtô, đó là một lối sống hơn là những vấn đề chỉ liên quan đến chuyên môn kỹ thuật. Môtô chiếm một không gian trong đời sống và tinh thần của Biker mà không gì có thể thay thế được. Quá trình hòa vào làm một giữa Biker và chiếc môtô có thể được coi như sự kết nối tâm linh giữa anh ta với chiếc xe. Điều đó giải thích vì sao tay đua môtô nổi tiếng Valentino Rossi cho rằng phải có “mối quan hệ” tốt đẹp với chiếc xe để hiểu những gì “cô ấy” muốn, và rằng “tôi luôn coi chiếc môtô như một phụ nữ - điều nghe có vẻ ngớ ngẩn nhưng thực sự là thế”.
Vào mỗi ngày, Biker sẽ khởi đầu hành trình của mình trên chiếc môtô và bất kể cung đường dài hay ngắn, anh ta sẽ cùng chiếc xe đến những nơi đã định hay vô định, trải nghiệm ảnh hưởng của tốc độ và hòa cùng thiên nhiên. Quá trình ấy rất khác với việc ngồi trong xe hơi với mùi nước thơm để chiếc xe đưa ta tới địa điểm nào đó. Cảm xúc của kiểu phơi mình dưới nắng gió và lao đi trong không gian với tiếng gầm động cơ giống như một tuyên ngôn của Biker rằng mình đang sống đúng với cách mà mình muốn, là riêng là thứ nhất, thứ cảm xúc mang theo chút nỗi niềm của vị kỷ và cô đơn. Với các Biker, sự cô đơn nhiều lúc rất cần thiết. Khi có thời gian dành cho chính mình, như chạy xe trên con đường mưa trống trải hoặc xuyên qua các hẻm núi hoang vắng, Biker có điều kiện cải thiện kỹ năng xử lý chiếc xe cũng như khả năng kiểm soát toàn bộ chuyến đi, có thể dừng lại ở bất cứ nơi nào anh ta thích và tận hưởng niềm vui thuần khiết trên cung đường trước khi đến đích.
Đó cũng là quãng thời gian để Biker suy ngẫm, cảm nhận bản thân, kiềm chế nỗi giận dữ hay thất vọng nảy sinh trong cuộc sống thường nhật. Hơi thở của đất trời luôn là liều thuốc kỳ diệu giúp xua tan những tổn thương về mặt tinh thần như thế. Liên quan đến điều này, Dan Aykroyd, diễn viên nổi tiếng người Mỹ, cũng là một tín đồ của môtô, đã có một câu nói rất hay: “Bạn không cần đến một nhà trị liệu nếu bạn sở hữu một chiếc môtô, bất kể là môtô gì.”
Nếu buồn chán hay thất vọng với đời mà không có thuốc nào cứu nổi bạn... có lẽ thì chỉ còn duy nhất mô tô có thể lấy lại nụ cười trên môi bạn mà thôi!
Chuyện xưa như trái đất là đàn ông mê môtô do sức mạnh và tốc độ mà nó mang lại. Nhưng đó chính là khởi đầu cho yếu tố gây nghiện. Bản thân tốc độ không gây nghiện dù đàn ông có chạy xe dưới nắng táp mưa sa. Nhưng khi chạy xe với tốc độ cao, adrenaline - một loại hooc-môn được giải phóng khỏi tuyến thượng thận và đi vào máu trở thành một thứ tựa như chất trung gian hóa học truyền tải xung thần kinh cho các cơ quan khác nhau khiến tim đập nhanh hơn và cơ thể sẵn sàng chuẩn bị cho những phản ứng chống lại nguy hiểm. Thứ cảm xúc đan xen lẫn lộn giữa sợ hãi và liều lĩnh khi adrenaline tăng lên tạo ra sức hấp dẫn khó thể cưỡng lại, để khi mọi chuyện qua đi, Biker sẽ đủ hưng phấn mà tuyên bố với cả thế giới rằng: tôi đã vượt qua các giới hạn và tôi còn sống.
Mô tô yêu đến chết mới thôi… Có lẽ một trong những hình ảnh mà không ít đàn ông cảm thấy thích thú là cảnh Biker cùng chiếc xe của mình đi trong ánh dương đỏ ối ở phía chân trời. Mỗi chuyến đi khởi đầu ngày mới của một Biker không chỉ là phép cộng thêm một ngày mà còn bồi đắp thêm những trải nghiệm của cuộc đời rong ruổi trên yên xe. Dù thú vị hay tồi tệ, những trải nghiệm ấy là nguồn năng lượng giúp nuôi dưỡng niềm đam mê môtô của những đàn ông, từ khi còn là gã trai măng tơ tới lúc sức khỏe không còn cho phép căng mình xé gió lao đi như cơn lốc nữa.
Thứ cảm xúc còn đọng lại, dĩ nhiên chỉ là niềm vui sướng. Chẳng thế mà giới Biker có đúc kết hài hước rằng muốn cảm thấy thoải mái một ngày, hãy nhấm nháp vài ly bia, muốn vui vẻ một năm, hãy cưới vợ, còn để có hạnh phúc cả đời, cách duy nhất là tra chìa khóa điện vào môtô và lên đường, mỗi một ngày trong suốt cuộc đời.
Quang Minh
Viết bình luận